môi anh ngọt ngào xin đừng ru ai.
Có một bạn comment trên nhà của mình, bảo rằng bạn muốn tìm bài thơ của chị Phạm Thị Ngọc Liên, bài thơ được Phú Quang phổ nhạc, “Lang thang” – Ngọc Anh hát rất da diết, đẫm ướt những nỗi tình riêng phụ nữ. Nghe qua bài này, mình nhớ đã đọc câu “môi anh ngọt ngào xin đừng ru ai” rồi, đọc câu có chữ “ngọt” mà chát đau trong lòng. Chị Liên nói đó là bài “Chiều tháng bảy” trong tập “Em muốn giăng tay giữa trời mà hét”. Quả thật, không thể tìm ra được bài này trên net [cũng như nhiều bài khác nữa của chị]. Gia tài nhỏ này, không biết cảm ơn chị thế nào cho hết. Thương quá chừng!
Nghe “Lang thang” – Nhạc: Phú Quang, Lời thơ: Phạm Thị Ngọc Liên ở đây.
Mình type lại bài “Chiều tháng bảy” cho một số bạn tìm lời thơ nhé.
.
Chiều tháng bảy
Lặng im như tình yêu
Sóng vỗ hoài vỗ hoài
Tên anh
bờ cỏ xanh ngàn chờ rung lên điệu nhạc
anh hát cho mình em nghe.
Hạ trắng xóa mùa thu
Mưa rơi trên phố
Môi anh ngọt ngào xin đừng ru ai
Xô em trong gió
đời ngơ ngẩn một vầng trăng.
Em đi lang thang lang thang
phố đông bóng hình anh
tương tư giọng nói
khóe mắt nào cay giọt lệ khô
biết anh nơi đâu cho em trao gửi?
Em đi lang thang lang thang
Mang một tình yêu tức tửi
Lê theo phố chợ hè đường
Mưa ơi sao không mưa
nỗi đau này ướt đẫm
lấy gì hong khô?
Lặng im tiếng không gian ngân nga
dưới chân thầm thì tiếng gọi
anh ở đâu ở đâu
môi hôn nói những gì trên tóc
bỏng cháy lời tình
anh đã cho ai?
Em đi lang thang lang thang
Bóng chiều đen trong mắt
Không muốn quay về
sợ phải nhìn anh…
[ PTNL]
.
Một lần nữa, cám ơn bạn Phiên Nghiên rất rất nhiều!
Cám ơn vì những chia sẻ >:D<. Cám ơn nhà thơ Phạm Thị Ngọc Liên đã có những tác phẩm đáng được trân trọng như vậy!
hihi… sharing is happiness mà! :) Chúc bạn vui nhé!
I like the second photo, Phien. :)
I took it on the internet :D it’s really fix with this poem…
Chủ nhà có thể cho mình copy bài này về được không?
Bạn có thể chia sẻ cảm xúc này nếu bạn thích, chỉ cần để lại nguồn như một cách nhớ PN và chị PTNL là được :)
Cảm ơn PN ^^