câu chuyện chiếc áo…
Câu chuyện chiếc áo là câu chuyện thế hệ.
Ngày xưa, người ta thường hay nói, thương nhau cởi áo trao nhau, suy cho cùng thì cởi áo đâu phải là trao áo… mà cởi áo là trao cái khác [cái gì thì tự hiểu], rồi người ta thương nhau hay rình rập cướp áo trộm áo chôm áo của nhau [ vụ án nổi tiếng Áo quên cành sen trong ca dao],… Tất cả cũng bởi chiếc áo. Suy cùng tận, thì cũng bởi thương nhau mà ra…
.Nếu nói thời bây giờ là thời của kỷ lục, cái gì làm ra cũng muốn ghi trong sách kỷ lục lập kỷ lục, thì tui xin ăn theo 1 chút, lần trao áo IEC này là kỷ lục trao nhiều áo nhất, áo xịn nhất, áo trao cho nhiều thế hệ nhất, lễ trao áo hoành tráng nhất, và xúc động nhất. Có nhiều cái nhất là vì lần đầu tiên được làm, có nhiều cái nhất là vì… nó nhất.
.Nguyên tắc đầu tiên của giao việc thành công là người giao việc phải biết bỏ việc. Câu chuyện bỏ việc đau đầu nhiều ngày rồi mình cũng làm được, khi đã có thời gian chuẩn bị tốt cho các bạn, để những anh chị đi trước đủ can đảm buông việc, giao lại cho các bạn làm thì các bạn sẵn sàng hân hoan sung sướng đón nhận làm tròn làm đúng làm hay chứ ko phải là sợ hãi để làm sai làm dối làm ẩu. Mình đã nhìn thấy lửa cháy ngút ngàn trong phòng mỗi lần internal training, mình cũng nhìn thấy quyết tâm của các bạn khi cầm trên tay những plan sắp tới, hay không khí một lòng khi triển khai công tác truyền thông. Ngày đó nếu không có những phút giây giống như vậy, mình không biết sẽ tiếc nuối như thế nào khi trải qua một thời sinh viên tẻ nhạt không trải nghiệm, không niềm đau, không nước mắt không nụ cười, cái gì cũng sẽ nhạt nhạt mà trôi. Các bạn ko biết có đang hạnh phúc với hạnh phúc không?
.Buổi lễ nhỏ mà ấm áp thân thương. Từ chàng ca sỹ Dennis đến cô ca sỹ mới toanh, ko nề âm thanh cùi bắp mà hát mà diễn. Từ ông thầy lừ đừ phải đi chỉnh âm thanh, năn nỉ hội trường, rồi cô bé MC lần đầu run đến… vứt cả MC script, đến cô bé leader nhanh nhẹn mồ hôi vã trán, chị ơi chương trình cắt đi uổng lắm… Từ những gương mặt thân quen đến hơi lạ 1 chút [vì biến mất trong thời gian dài], cũng đều ánh lên 1 nụ cười rất IEC.
Tất cả như một gia đình. Ngôi nhà IEC hiện lên trên clip, khắc đó, trái tim mỗi người ắt hẳn có đập sai đi mấy nhịp, hay ngưng lại mà thổn thức một chút. Những gương mặt tụ về, rồi dựng xây nên một vòng tay lớn, một trái tim lớn. Đó là điều không phải tổ chức nào cũng có, hy vọng mình sẽ còn được tự hào và cảm ơn các bạn thật lâu…
.Mình viết từng testimonial nhỏ về các bạn cẩn thận trong sự quan sát lâu dài. IEC có vài nốt trầm, vì chưa đến lúc nốt trầm bung khung bứt hàng mà vươn giọng. IEC cần tất cả mọi người ở sự nhiệt tình, trung thực, máu lửa và khả năng của các bạn.Vừa đọc qua Note trên FB của 1 bạn, bạn quả thật tránh ánh mắt mình khi lên nhận áo, và cái Note dài đó chân thật đến nỗi mình tin rằng thật sự bạn đã nhận ra con đường đi, giải pháp cho bản thân, chứ ko chỉ là những chữ type ra lúc buồn…
Khi chiếc áo được trao, sự tin tưởng trong mình rất đầy, lần hiếm hoi nó át cả sự lo lắng. Mình tin các bạn sẽ vì sắc áo mà tự hào, mà phấn đấu, mà ước mơ… Lần đầu tiên mình khoác lên người chiếc áo đen này, đi vào trường khi chạy chương trình, khi đi hội họp cảm giác ai cũng nhìn mình tò mò [vì lúc đó tổ chức chưa nổi tiếng như bi giờ], … nó thôi thúc mình luôn muốn làm được nhiều hơn thế!
.Câu chuyện chiếc áo bây giờ tiếp tục là câu chuyện thế hệ. Trao thêm cho các bạn sức mạnh, sức trẻ, dám nghĩ dám làm, chúc các bạn vững vàng và luôn cảm thấy tự hào về ngôi nhà sinh viên bạn đang sống!
* Về IEC: CLB Ý tưởng – Kinh nghiệm [click here]
tem
cám ơn Phiên Nghiên vì tất cả, :*
Lúc đọc entry này, em cũng đang mặc chiếc áo… (mỉn cười)
tự hào sắc áo….iu sắc áo….
đọc xong mà e thấy nhớ và thương mấy a chị kinh khủng
:) hihi phi đội áo đen!
Dạo này! Mình rất vui vì có chiếc áo mới mang tên IEC, mặc nó mà trong lòng cảm thấy tự hào lắm lắm!…đi đâu cũng thích mặc…hiii…
Mà kì lạ lắm nha! đang mệt, đang buồn ngủ…tự dưng mặc áo vô là quên hết mọi sự…chỉ nghĩ đến IEC, chấp nhận hi sinh thời gian cá nhân vì nó!
Thanks chiếc áo..đã cho tôi sức mạnh..đễ tôi có thể làm việc nhiệt tình vì IEC^^
sến quá vậy em … nói cái gì nghe thiệt hơn coai
hjx, mình hok được nhận áo
chị ơi, e mặc áo size M mà cứ như là XXXX….L vậy hihihi
hi vọng nó sẽ đủ rộng để chứa tất cả tình iu e dành cho IEC hihihi
Chậc! Tự nhiên mún lấy áo IEC ra mặc quá! Thanks PN nhiều lắm!
Chị ơi, IEC chỉ dành cho Cao đẳng Kinh tế đối ngoại thôi hả chị, tiếc quớ, :(
sân chơi cho các bạn sinh viên, nhưng nếu học ở đây thì có nhiều cơ hội làm việc với nhau hơn, em có thể đi tham dự chương trình mà :) À chị nghĩ trường em cũng có những tổ chức thế này chứ!?
Dạ, tham dự chương trình thì nhất định rồi, hôm bữa ko đi đc vì có bài kiểm tra nên em tiếc quá chừng, em có để lại thông tin mà chưa thấy IEC gửi tài liệu.
Còn trường em thì… thôi rồi, mấy cái group làm việc ko quy củ gì cả, lên plan rồi toàn làm phá sản plan, cái xong rồi cuốn chiếu, làm tới đâu cuốn tới đó, mà em thì rất là ko thích cái gì ko có kế hoạch trước, hẹn người ta 2h lên duyệt project mà 3h30 mới có ng bên ban tổ chức đến, haizzz, chịu ko nổi. Vả lại em học bên chương trình đặc biệt nên toàn học ở Võ Văn Tần thôi, mà mấy hoạt động đó các anh chị bên lớp thường làm nên toàn họp hội này nọ bên mấy cơ sở kia nên cũng hơi khó tham gia.
Còn sv bên chương trình đặc biệt ở Võ Văn Tần thì lịch học và đề tài dày đặc quá, phần họ cũng tham gia các tổ chức như AIESEC này nọ rồi nên cũng ko ai đứng ra xây dựng group hay club gì hết, hic hic.
Bữa em định qua tham gia vào MarGroup bên Kinh tế nhưng bên đó lại hay họp đúng mấy giờ em có lớp, lịch thời gian biểu trật nhau quá nên cũng khó :(
chắc em học chương trình đặc biệt nên… ai ai cũng đặc biệt :D Em join AIESEC cung duoc á!
Dạ làm gì có, đặc biệt gì đâu chị, nếu có thì chỉ là khác ng ta ở chỗ ít tham gia phong trào hơn thôi, mà hác gì chớ khác cái đó thì nhiều khi là khuyết điểm ấy chớ, :D