đừng đánh rơi tuổi thơ…
.Lớp học hơn hai mươi người. Bạn nói có một câu hồn nhiên ai cũng cười rồi đăm chiêu nhìn bạn, sau khi ông thầy Péo hỏi làm sao bí quyết gì mà bốn mươi tuổi bạn dòm trẻ măng zị bạn? Biết bạn nói câu gì hôn, trời ơi thầy ơi chắc tại hồi nhỏ em đi chăn trâu…
Câu trả lời rớt tõm vào không gian của tui. Bạn-bốn-mươi vẫn nhe răng cười nụ cười hồn nhiên, mắt sáng rỡ, giọng xôn xao khi xẹt ngang qua chuyện chăn trâu lúc nhỏ. Cuối khóa ông thầy bần thần, thiệt trân trọng những người thành công mà còn giữ gìn, còn nhắc nhớ về tuổi thơ cơ cực nghèo khó của mình.
Tui có nhiều người bạn lớn, nhưng không phải ai cũng có can đảm vẽ lại tuổi thơ cho người khác xem. Chắc là họ sợ nhớ lại tháng ngày cơ cực, cơm ăn lưng chén đã cạn, khoai ăn nửa củ đã sang. Hay cảnh nhà hứng nước tong tong vô thau mỗi lần mưa lớn, hay những buổi chăn bò hợp tác xã thả rong tụi nó lên đồi, chiều tối lùa về bò nhà nào nhà nấy biết mặt, như thành viên của gia đình, nên khi nó chết thì khóc tù tì mấy bữa. Họ sợ nghĩ lại quá nhiều cảm giác đã trải qua, như chối bỏ đi một phần cuộc đời mình.
Mà lịch sử thì đâu có thay đối được.
Ai cũng có những ngày tháng quý nhất đó, và họ hoàn toàn có quyền tự hào. Đọc “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” của Nguyễn Nhật Ánh, vài người bàng hoàng nhận ra những điều mình tưởng chừng đã quên. Quả thật là câu chuyện dành cho những ai đã từng là trẻ em, để cười khúc khích, để sống lại những điều chưa bao giờ cũ. .
.Linh tinh.
Tại sao lại đánh rơi tuổi thơ nhỉ? Đây là một trong những “vũ khí hạng nặng” để người ta có thể thân thiết với nhau bằng tốc độ ánh sáng . Hihi… Những người đọc cùng một cuốn sách hay có thể ngồi với nhau say sưa bàn luận về nó. Những người nghe cùng một bản nhạc hay có thể ngồi thinh lặng sẻ chia nhau giai điệu đó. Những người có cùng tuổi thơ có thể nói về tuổi thơ nhau…. ngày này qua tháng khác. “Tui có cái váy hồng ren tầng y chang bà trong tấm hình này nè”. “Tui cũng đứng chụp hình ở vườn hoa Lạc Hồng tết đó, ngay chỗ đó”. “Í hí hí, tui cũng từng ăn ngon lành cây si rô đá bào đỏ lét cái miệng”. “Tui mê mì Vifon hồi xưa hai chăm đồng một bịch trắng chữ đỏ, toàn mì dzụng zới bột nêm mà ngon ơi là ngon”. “Ủa thì ra hồi xưa bà thích thằng đó hả, tui cũng thích thằng đó, mà sau này tui mới biết nó ở dơ hay móc mũi chét vô quần [ặc ặc]…”
.Chuyện linh tinh khác.
Hồi trước tui chưa từng biết bạn Nguyễn Khắc Nguyện, sau nghe thấy bạn vẫn giữ background từ thời cao đẳng , thay vì chỉ ghi Thạc sỹ – du học nước…, bạn vẫn giữ chữ COFER trong hồ sơ của mình. Trân trọng là chỗ đó. Rồi cũng gặp nhiều người như thế, nhưng không như thế. Con nhỏ tui lại zu zơ buồn, zô ziên buồn. Toàn chuyện linh tinh…
.Chuyện linh tinh cuối cùng.
Lúc tan lớp ra về, mưa và đường ngập nước. Bạn-bốn-mươi có kinh nghiệm “chăn trâu là trẻ” xắn quần lột vớ bỏ giày tây, lội bì bõm kiên nhẫn dắt từng chiếc xe ra khỏi cái bãi chật chội cho cả team còn cười hớn hở. Tui thầm cảm ơn bạn-bốn-mươi quá chời hà, tại tui biết tui vẫn còn là phụ nữ, xúc động vì mấy chuyện linh tinh… Hahaha…
[ hết phim. Phiennghien. lớp HA. Tháng chín hai ngàn mười]
…một đời người ra đi ai không nhớ,
nhớ tuổi thơ ở lại trên cành cây,
nhớ tuổi thơ khóc đòi mẹ suốt ngày…
đúng là hong ai quên đi, nhưng giấu diếm và chối bỏ thì có…
ta nói, cũng dzụ tuổi thơ “cơ hàn” mà em và các chị tíu tít miết chiện ăn siro tè le màu, ăn bánh tráng mạch nha dừa kẹp giữa, ăn chuối ngào đường rắc mè đỏ chét, … haiz … Thiệt là tuổi thơ đi đâu kiếm cho thấy bằng đi dzào trở lại dzùng kí ức. Vẫn thấy tội các em khi rớt rơi ra sau mà tuổi thơ các em quá hiện đại … Các em ko phải là ko có tuổi thơ, nhưng các em rõ ràng là có tuổi thơ quá khác chúng ta, “quá hiện đại”, và ko có chất như tuổi thơ của ta ngày trước
cùng tuổi thơ dễ đồng cảm mà :) Nhớ để cho Sol có tuổi thơ đẹp nhen chú ba uiiiii…
em không biết nữa, nhưng tuổi thơ của em có lẽ chẳng có gì đáng nhớ, ấn tượng mạnh mẽ nhất là những lúc bố uống say và hành xử tệ, là bố mẹ ly hôn, hết rồi, chỉ có thế thôi. Còn lại thì em gần như không thiếu thốn về vật chất, có những lúc nhả em tệ đi nhưng lúc ấy em lại là đứa cháu đầu tiên trong họ nên mấy dì cô cưng chiều lắm, lo cho em đầy đủ. Còn về bạn bè, có lẽ em ko nên nhớ, vì nếu nhớ chỉ toàn những chuyện đau lòng thôi, đôi khi ng ta vẫn bị lên áng và chỉ trích vì những điều từ khi sinh ra họ đã ko đc quyền lựa chọn. Cứ như thế nên bây h em rất chi gai góc và phòng vệ với ng ngoài, thậm chí nhiều lúc ng ta nói em tự tôn cá nhân quá mức và xem thường ng khác nhưng em ko care. Cái gì em quý thì em tôn trọng, cái gì em ko quý, phản đối em, lên áng em, ngán chân em thì trong mắt em chúng chả là gì để em bận tâm. Chúng chỉ là đang cố gắng để có được sự giận dữ và thua cuộc của em. Thế nên khi bị phớt lờ thì chúng bắt đầu la lối là em tự tôn cá nhân đến khiếp đảm.
Em ạ, câu chuyện của ba mẹ em là câu chuyện của người lớn, của một phần cuộc đời phức tạp, em đừng để nó ảnh hưởng đến cảm xúc và dựng xây thành kiến với những tháng ngày mình đã có và sẽ có. Em phải để tâm em yên lặng tĩnh trong mới có thể soi mình. “Vô lượng tâm” là một ý hay dành cho em.
Chúc em thay thái độ để đổi cuộc đời :D
..VTN ơi!tuổi thơ của tôi thì đại loại là…hái hoa,bắt bướm.Nhưng, xin cho tuổi thơ của tôi được nắm tay tuổi thơ của bạn một cái, nhé.Mình cùng bước đi nào,hề chi?
@smxx: bạn hài hước quá. :) ừ, nếu đc thì bắt tay một cái, :D
bữa nay nhà tui thành góc “Kết bạn bốn phương” oỳ, ngày mơi mở chuyên mục “Chào chị Dạ Thảo” lun cho đủ bộ! :D
Dạ mà smxx là ai vậy chị, em có biết là ai đâu, đã vậy lại ko add link vào tên hiển thị nên pó tay luôn. Ng ta kêu nắm tay thì mình cũng lịch sự chìa tay ra bắt 1 cái chớ, em là “Em Pine” hồn nhiên bé bỏng mà, :D
Chị cũng nói thiệt với em chị biết bạn SMXX là ai chị chít liền lun ớ! :D
… ờ thì…tui là kẻ lang thang đầu đường xó chợ.Một ngày lạc bước vào Phiên Gia Trang,thấy khung cảnh ở đây nên thơ và ấm áp quá.có nhiều tiếng cười nói xôn xao của những con người son trẻ,tinh khôi và… triều liệt.Nên đánh bạo ghé bước ngồi góp chuyện đôi câu.Nếu đã lở vô duyên làm phiền,xin gia chủ thứ lổi,sẽ cất bước đi ngay!
ui da tui thích chữ Phiên Gia Trang của bạn :)nhưng đọc hết nhiều chữ như vậy tại hạ cũng chưa được biết quý tánh
…tục tánh,pháp tánh thì có,nhưng Quý Tánh thì chưa.Xin gọi tui là smxx,hi!