.Ngược dòng anh
Anh
ở một nơi xa xôi không thuộc về nơi này nữa
có bao giờ lắng nghe những tiếng gọi âm vang cháy lòng?
Tình yêu đến vội vã và ngoảnh mặt đi hối hả
em ngơ ngẩn đứng bên đời
môi phai…
Dấu vết từ anh không còn tồn tại trong thời gian
nhưng mãi thấp thoáng trong tim em mỗi lần nghĩ đến
là
ngạt
thở
bóp nát hy vọng yêu bằng bàn tay tàn nhẫn của sự kiêu hãnh
em chạm phút giây hấp hối trái tim mình…
Em chập chờn trong cơn mê chưa tỉnh
Mải miết đi tìm vị thần canh giữ chiếc đồng hồ thời gian
Cố sức đẩy cho chiếc kim chạy ngược
ngón tay nào cũng chảy máu…
vị thần cười khẩy trước nỗ lực cố cùng của kẻ yêu…
Thất thểu trở về
thất thểu chờ mong
em chợt tỉnh và nhận ra chiếc đồng hồ vẫn nhịp đều tích tắc
tiếng trêu đùa
hay là lời nhắc?
Em thóat cơn mê
không tìm vị thần thời gian có nụ cười luôn ngạo nghễ
không đứng bên lề thảng thốt thấy tình yêu bay qua
Em chạy mệt nhoài để chạm vào tim anh lần nữa
Ngón tay bỗng hoá thành băng…
.270107.
[Phiên Nghiên]
Bài nào cũng hay, ý tứ sâu sắc. Túm lại là đọc xong thấy mình mún “điên” theo luôn.
Văn hay chữ tốt – chick 1 phát
ko biết ngừ trên kia comment là ai, sao đề tên tui ở dòng sender vậy? IP 113.170.24.221 :)
Không tìm lại vị thần thời gian, cũng không muốn thấy tình yêu bay qua, nhưng đôi khi cảm thấy khó có can đảm “chạm vào tim anh lần nữa”.
tại vì ai? tại vì đâu? đôi khi ko có đúng sai, chỉ là câu chuyện của cảm giác mà thôi…