Đi chùa khép mắt
Không thể cắn người, tui tìm lối tránh người.
. Hôm nay ghé chùa cổ nhất Sài Gòn, chùa Tổ đình Giác Lâm. Đi chùa sao mà khép mắt, bởi ko muốn nhìn thấy nhiều điều mà tránh vào chốn thiền tự vẫn còn phải thấy. Hay tại cái suy nghĩ của tui nó luôn tràn ngập trong đầu ko lúc nào dứt nổi?
. Chùa Giác Lâm có từ 1744. Bây giờ hiện đại lắm, giống như 1 doanh nghiệp nhỏ. Mình đã bảo đi thì ko care những vấn đề khác, enjoy cái không khí ở chùa thôi, vậy mà cũng ko nổi. Thôi kệ vậy. Thấy thanh thản hơn 1 chút ở trong lòng là được…
có bảng chỉ dẫn tham quan [ song ngữ ]
.
là di tích lịch sử cấp quốc gia, cái bảng này y chang ở chùa Vĩnh Tràng, Mỹ Tho
.
chỗ này càng giống dữ…
.Chùa miền Nam xây dựng xêm xêm nhau cũng có nét giống chứ. Ngày xưa chắc khu này ko nhộn nhịp như bây giờ, nhà cửa gì đâu mà khít rịt, quán thị chó ngay trước chùa thì… ko còn gì để nói!
.
có giờ làm việc hẳn hòi…
.
có hẳn máy tính để… chơi game!
.
có hẳn chỗ đỗ xe hơi đàng hoàng…
.
Thầy bà gì mà hút thuốc phì phèo… chả hiểu nổi kiểu tu hành gì?
.
nghe về vài chuyện chụp hình trong chùa này bị lóa, mình cũng bị vài tấm, ở trong chùa rất tối mà ảnh cho ra bị lóa sáng. ko thể hiểu nổi!
.
cứ chụp đến khu bài vị là mình bị run tay.
.
có thờ Bác Hồ hẳn hoi nhé!
.
Trời chiều nay ko đẹp, vần vũ mây đen, mà mình chụp mấy góc này thì lại thấy xanh ơi là xanh!
.
Tui đã đứng góc này nghe giảng gần nửa tiếng.
.
đi đốt nhang ngoài trời. Có hẳn 1 chỗ nến thế này, châm lửa xong thì đóng lại. Còn nhang thì miễn phí…
.
khi người ta rối rắm mới tìm đến tâm linh, khi hết nơi tựa đỡ thì tìm về lòng mình…
.
có những người cần mẫn làm công quả ở chùa thế này. Đây là bác Diệu Ngộ, sau 1 trận bạo bệnh cầu nguyện được sống thì vào chùa làm công quả.
.
Dạo này thích chụp những người già, chỉ cần nhìn thấy họ thôi là nhìn thấy bao nhiêu câu chuyện mà thời gian hằn in…
.
.
biết nguyện cầu gì đây?
.
Người khép chi đôi mắt? Dương gian này lắm thứ Người ko thể giải quyết được…
.
như cái bánh mì không vội vã này…
.
chiều miên man…
.
con đường miên man…
.
những bước chân em miên man…
.
chỉ có thể nhìn thấy vậy, vì khóa cổng rồi!
.
chỉ có thể thấy Bảo tháp Xá lợi. còn Xá lợi thì ko!
.
Người ta bán chim phóng sinh…
.
và em phóng sinh mình…
.
tự do hay cô đơn?
.
ngưỡng vọng.
.
…
dù sao cũng tịnh lòng!
uhm, moi khi cam thay trong long ko yen hoac mun tim 1 cho dua tinh than tui cung di chua, cam thay long thanh than hon rat nhiu..
uh ba`
tịnh duoc 1 chút…
Entry gi dau ma hinh qua troi hinh … Di chua mot minh … Long tinh chua?
“khi người ta rối rắm mới tìm đến tâm linh, khi hết nơi tựa đỡ thì tìm về lòng mình…”
…stay alone thì mới có thể lắng nghe trái tim…Sống để biết tựa vào những niềm- vui- cơ-bản. Me too :D
Người khép chi đôi mắt? Dương gian này lắm thứ Người ko thể giải quyết được…
…Người khép nhưng tâm người luôn mở còn dương gian này mắt mở trân trân mà tâm thì tối hù. Đời này người không giải quyết hết mọi thứ vì đó là con đường mà mỗi người phải bước tiếp trong kiếp sống hiện tại bởi những gì mình đã làm trong quá khứ…
Túm lại, bữa nào đi chùa chị hén!! ;))
.
uh em! chị sẽ đi cùng em 1 ngày… ko xa!
vương 1 nỗi buồn nhân thế,đượm buồn sau khi đọc cái entry này của chị,chẳng hiểu tại sao.1 ngày nào đó,em cũng sẽ lên chùa,tìm 1 chút thanh thản ở đời
chùa này cũng đẹp hén